Câu chuyện dở khóc dở cười về việc "bà cả" gả "bà hai" cho chồng
Chị Trương Thị Xuyến, 49 tuổi, sống ở Thanh Hóa, sau 4 năm kết hôn với anh Trương Văn Lợi mà không có con, đã phát hiện mình không thể sinh con. Mặc dù chồng động viên chị xin con nuôi, chị kiên quyết muốn anh lấy vợ mới vì "con nuôi không bằng con đẻ". Sau nhiều đấu tranh nội tâm, chị quyết định tìm vợ cho chồng và đã chọn cô gái Trịnh Thị Lĩnh, một người hiền lành đã có con. Khi cô Lĩnh đồng ý, chị Xuyến rất vui và đã trình bày với chính quyền xã, nơi đã cảm thông và đồng ý cho cuộc hôn nhân.
Chị Xuyến chuẩn bị bữa cơm để đón hai mẹ con chị Lĩnh về sống chung. Căn nhà năm gian được chia thành ba phần: bố chồng ở giữa, chị nhường gian lớn cho vợ chồng mới cưới, còn chị chuyển vào gian nhỏ hơn cùng con gái của vợ hai. Cuối năm 1989, cậu bé Trương Văn Luận ra đời, chị Xuyến chăm sóc Luận như con ruột. Dù cuộc sống "hai vợ một chồng" có lúc khó khăn, cả hai đều biết nhường nhịn nhau, tạo nên không khí êm ấm trong gia đình. Chị Xuyến đánh giá cao tính cách hiền lành của vợ hai và xem cô như em gái. Vợ hai cũng tin tưởng gửi Luận cho chị Xuyến chăm sóc vì chị làm trong ngành y tế.
Ruộng nương ở nhà tôi lo, ta cùng nhau nuôi dạy con cái nên người. Ban đầu, nhiều người cho rằng chị dại dột khi chăm sóc con riêng của chồng, nhưng giờ đây, khi thấy những đứa con hiếu thảo, họ nói chị may mắn. Chị hạnh phúc nói: “Con nào cũng là con, đã là con người thì phải thương nhau. Ba đứa con yêu thương, tôn trọng mẹ là bù đắp lớn nhất cuộc đời dành cho tôi.”
Bà Trương Thị Bích ở xã Liệp Tuyết, Quốc Oai, Hà Nội, có ba đứa con đều bị tàn tật. Con gái cả ốm yếu từ khi sinh, năm tuổi không biết đi. Con thứ hai mất khi mới một tuổi, còn hai đứa tiếp theo đều sống trong tình trạng thực vật, không có trí khôn và phải phụ thuộc hoàn toàn vào mẹ.
Bà Bích tâm sự về nỗi khổ của mình khi phải chăm sóc chồng thương binh mắc bệnh, ba đứa con tật nguyền và mẹ già. Không được sự hỗ trợ từ gia đình chồng, bà phải chịu đựng sự hắt hủi của hàng xóm và chỉ biết khóc trong những lúc khó khăn. Bà cảm thấy tội lỗi vì con cái sinh ra từ mình. Một lần, bà đề nghị chồng tìm người phụ nữ khác, nhưng ông Thư từ chối. Quyết tâm, bà Bích bắt đầu "tuyển" vợ cho chồng, tìm kiếm một người phụ nữ tốt tính và khỏe mạnh ở xã Tuyết Nghĩa để thay thế mình.
Bà Bích tâm sự với bà Dương Thị Duệ về cuộc đời mình, và bà Duệ cũng chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống của con gái. Sau một ngày trò chuyện, bà Duệ quyết định về giúp bà Bích trông nom các cháu. Ngày cưới của bà Bích và ông Thư diễn ra trong không khí buồn bã vì ông Thư ốm nặng, không có tiếng cười mà chỉ toàn nước mắt. Bà cả đạp xe đón bà hai về nhà chồng, thể hiện sự đặc biệt của tình huống. Trong căn nhà chật chội, mẹ con bà Bích phải ngủ chung một giường để nhường chỗ cho ông Thư và bà hai. Sau đó, ông Thư xây một căn nhà tạm cho bà hai. Dù cuộc sống khó khăn, họ vẫn sống hòa thuận, chăm sóc cho nhau và gia đình. May mắn là ba đứa con của bà Duệ với ông Thư đều khỏe mạnh. Bà Bích rất biết ơn bà Duệ vì đã gánh vác mọi việc nặng nhọc, giúp đỡ và chăm sóc cả gia đình.
Bà Bích chia sẻ rằng hàng ngày, họ cũng có những mâu thuẫn nhỏ, nhưng sau đó thì mọi chuyện đều qua đi, không ai để bụng hay cãi nhau lớn tiếng. Bà băn khoăn về dũng cảm của bà Duệ khi vực dậy gia đình khốn khó như gia đình mình. Vì thương chồng, bà đã làm đơn xin ủy ban xã cho chồng cưới vợ bé. Vào tháng 4 năm 2012, Phó chủ tịch UBND xã Ninh Quới, huyện Hồng Dân, tỉnh Bạc Liêu đã bất ngờ nhận



Source: https://afamily.vn/bi-hai-chuyen-ba-ca-cuoi-ba-hai-cho-chong-20140708020552414.chn